Chuyện “ ếch “ không liên quan gì đến chuyện nhạc nhái ì xèo gần đây cả .
Nó là chuyện “ ếch ngồi đáy giếng “ và chuyện “ ếch muốn to bằng bò “ .
Đó là chuyện dại mà tưởng khôn . Chuyện cuồng tưởng , tài năng mới nhú bằng
cái…đuôi mà tưởng mình là vĩ đại , đã xảy ra trong làng nhạc của những “ tài
hoa trẻ “ chưa qua thẩm định !
Ếch ngồi đáy giếng
Năm 1997, chính phủ Mỹ đã trao
tặng National Heritage Fellowship (Di Sản Quốc Gia ) về nhạc dân tộc Việt Nam cho nhạc sĩ Việt kiều Nguyễn Thuyết Phong
. Đây là một trong các giải thưởng quan trọng nhất của Mỹ dành cho những nhà
nghiên cứu và có những công trình lớn , xuất sắc về nhạc dân tộc. Đó quả là một
sự công nhận tài năng và tri thức cho nhạc sĩ Nguyễn Thuyết Phong và cũng là
niềm tự hào cho Việt Nam
. Tuy nhiên , sau khi nhận giải ông nói : “ Dù
nhận được vinh dự nầy, tôi vẫn còn thấy mình chưa thực sự hiểu hết truyền thống
âm nhạc dân tộc. Vì nó to lớn qúa. Ai có thể tự hào rằng mình hiểu hết, trong
khi cuộc đời người quá ngắn ngủi so với lịch sử âm nhạc dài của cả dân tộc?
“
Vậy mà ở Việt Nam , một tác giả
có vài ba bài hát ăn khách nặng phong cách Tây như Q.B , chưa có một bằng cấp
hoặc một công trình biên khảo , nghiên cứu dân tộc nhạc nào lận lưng lại phát
biểu rất hùng hồn khi được phỏng vấn ( đại ý ) rằng : “ Theo tôi , ngũ cung Việt Nam đã được khai thác cạn kiệt , tôi sẽ
không khai phá chất liệu đó nữa “ (?!)
Ngũ cung Việt đã cạn kiệt???
Ngũ cung Việt đã cạn kiệt???
Không hiểu nhạc sĩ Nguyễn Thuyết
Phong nghĩ gì khi nghe nhận định đầy chất liệu “ ếch “ đó , nhưng chắc chắn
rằng ngay cả những nhạc sĩ , những nhà nghiên cứu dân ca trong nước sẽ…kinh
hoàng vì cái đầu óc tuyên bố câu này quá…bác học đã thâu thái hết tinh tuý dân
ca , dân nhạc để thấy nó đã trở nên cạn kiệt !
Cũng kiểu tư duy “ ếch “ này tác
giả Q.B đã hứng chịu cơn phẫn nộ của đồng bào Việt kiều tha hương khi đọc được
nhận xét rất hàm hồ của Q.B về âm nhạc cũng như chất văn hoá Việt của Việt kiều
được đăng lại trên báo mạng vnexpress . Họ đã gửi hàng trăm e-mail về để phản
đối lại những ý kiến xấc láo và không có cơ sở đó . Xúc phạm đến cả một cộng
đồng máu thịt của mình ở nước ngoài khi chưa hề bước chân ra khỏi nước , không
sống , không thấu hiểu , mà cả gan đưa
ra những nhận xét nông cạn thì chỉ có những con ếch nhìn thấy miệng giếng mà
tưởng là cả vũ trụ mới dám huênh hoang !
Ếch muốn to bằng bò
Sau chuyện các người mẫu đua nhau
với phong trào nói câu mở miệng : “ Tôi
tự tin “ mà chưa có cơ sở cho bản lĩnh tự thân , đến lượt một số nhạc sĩ
trẻ khác học đòi “ tự tôn hão “. Chẳng hạn Đ.B , một nhạc sĩ trẻ đang gây được
chú ý ( Công tâm mà nói Đ.B có thực tài ở một mức độ nào đó ) đã tự đặt mình
vào ngưỡng vĩ nhân khi ngạo mạn tuyên bố : Tôi
sẽ tạo ra dòng nhạc mới B-Pop ( tên của anh ta + Pop ) (!?) . Một câu nói
mong gây xì-căng-đan hay biểu hiện cho một sự cuồng tưởng về một chút tài năng
mới chớm của mình ? ( mà tài năng ở mức độ đó không phải là hiếm ).Trời ạ , xin
hãy nhìn lại một số nhạc sĩ lớn của Việt Nam được trong nước ái mộ và ngoài
nước ngưỡng mộ , chưa có ai dám một lần tuyên bố kiểu “ hãnh tiến bốc đồng “ đó
như sẽ tạo ra S-Pop hay D-Pop gì đó , trong khi cái bóng của họ rất to mà Đ.B
trẻ tuổi nhà ta không biết bao năm nữa mới bắt kịp . Tự tin phải có cơ sở chứ
đừng có ảo tưởng kiểu đòi bỏ tất cả Paris vào một cái …lọ ! Hãy cứ làm
đi , chuyện vinh danh như thế hãy để cho lịch sử.
Nhạc sĩ T.K thì lại tự huyễn hoặc
mình bằng lời tự xưng tụng : Rock của tôi
là một thứ Rock mới có ở Việt Nam
(!?) . Cơ sở của lời tự nhận xét hơi bị chảnh đó là do hai bài hát của T.K được
MTV Châu Á “ chấm “ và đồng ý cho đưa vào chương trình phát sóng sau khi phải
quay video lại . Than ôi , phải chi đó là sự công nhận của Grammy thì hay biết
mấy nhưng đó chỉ là sự duyệt bài như hàng ngàn bài hát khác đã được duyệt với
một tiêu chí thương mại và giải trí là chính yếu của kênh MTV - Một bản sao
đươc nhái hơi bị mờ của MTV Mỹ ! Và trong hai đêm nhạc Rock cuối tháng 5-2004
khi được nghe hai nhóm 666 và MTV ( Lại nhái…MTV ) hát những bài Rock…” đời mới
“ của T.K , người nghe chỉ thấy đó là một bài Rock rất bình thường
Than ôi ! Nhân tài như lá mùa
thu mà hoang tưởng như nấm sau mưa
T.M.P
T.M.P