Showing posts with label Thơ tôi. Show all posts
Showing posts with label Thơ tôi. Show all posts

14.12.15

Nhớ

(Nhà văn Pháp Begbeder nói 'Tình yêu sống ba năm và chết'. Bạn nghĩ gì về điều này? Còn đây là suy nghĩ của tôi)

Phải em không?
Mưa xưa
Phải nàng không?
Nắng cũ
Anh nhớ buồn lẫn nhớ vui
Nhớ đắng nhớ ngọt nhớ cay nhớ nồng
Lâu không thấy em đâu
Anh nhớ
Như môi vắng hôn
Như anh ngày thơ khát sữa nhớ vú mẹ quá đi thôi.
Anh nhớ
Ngày mình hư
Em làm anh hư
Như Adam cắn trái táo địa đàng rồi mới thấy thân xác mình là tội lỗi nên lấy cây lá hồn nhiên khoác lên che giấu.


Anh làm thơ màu mè hoa lá hẹ khoe khoang khoác lác

Vì sợ tâm hồn mình trần truồng giây phút Adam

Mấy mươi năm rồi anh quyết trở lại vườn xa xăm

Cứ thả tâm hồn mình khoả thân chân thật

Thật như cái giây phút Eva bảo Adam ăn táo

Em và anh không chuyện táo mà là chuyện cà lem

Em nhìn anh lâu như cái máy tính bị treo

Nói ngập ngừng: em thèm cà lem...


Cây cà lem làm anh thành đàn ông

Làm chuyện tèm lem thế sự đua đòi

May tâm hồn anh chả bao giờ chịu lớn như cái trí óc anh ngày mỗi già thâm.


Nay anh nghe mưa xưa

Nay anh thấy nắng cũ

Khi con mimi nhà anh ứ bậy bên thềm mấy đống tâm sự vật chất

Nó vẫn đẹp như môi em khi ăn cà lem

Thật tự nhiên như tự nhiên là thật

Như em vậy

Nên anh luôn nhớ em

Không phải ba năm cũng không phải muôn năm

Nhớ đến khi nào bộ nhớ anh hư.


Trần Minh Phi

Lấp Đày Em, Đi Anh!

Trái tim em là một căn phòng trống rỗng
Anh hãy vào ngả lưng trên chiếc giường quạnh quẽ của em
Ngày của em sẽ nắng rực
Đêm của em sẽ ấm nồng
Khi anh cười khi anh vuốt ve em.


Anh đến, anh hãy đến
Lấp đầy em một khoảng trống mênh mông
Từ sâu thẳm thẳm sâu trống kinh hồn
Trái tim nhỏ cô đơn rộng hơn vũ trụ
Chỉ một vòng tay nhỏ của anh ôm em làm bé lại vô cùng
Chỉ còn bằng chiếc nhẫn cưới anh trao.


Lấp đầy em, đi anh!

Lấp đầy em bằng một hồn anh

Lấp đầy em bằng một đời anh.


Trần Minh Phi

Còn Thấy Mặt Trời...

(Hãy yêu đời, yêu người cho đến khi nào mặt trời chết)

Còn thấy mặt trời là còn thấy hi vọng
Còn thấy em là còn thấy mặt trời
Dù bình minh hay chạng vạng chiều hôm
Mặt trời khuất thì bên kia rực rỡ
Bước thời gian trườn qua đêm sẽ mở
Ánh sáng ngày ngào ngạt tựa môi hôn
Nên có lúc tìm em không thấy bóng
Anh vẫn biết em đợi ở ngày mai.
Sẽ thấy mặt trời là sẽ gặp hi vọng
Sẽ thấy em là sẽ gặp mặt trời.


Trần Minh Phi

27.3.15

Báo Tử



Sau hội hè chém lợn, đập đầu trâu cầu vận may trong máu đỏ tanh nồng

Đất nước này mài dao chém nát hàng cây xanh cổ thụ tìm hy vọng

Rồi hùng hổ chôn sống cả dòng sông mong chờ khát vọng

Giày xéo thiên nhiên, bóp cổ môi trường

Thách thức tạo hoá, hằn học với môi sinh
Họ như những con chim điên đang cắn phá cái ổ rơm của mình
Vì ảo ảnh sân si khiến họ đui mù trong trí tưởng
Và bên dưới bầy sói thời gian đang tru lên hồi báo tử của tai ương...


TMP

Đối Thoại Với Lá



Làm sao để không mòn mõi và thất vọng?

Không mong chờ, không hy vọng!

Làm sao sống mà không hy vọng?

Bằng lòng với những gì mình có thì đâu cần hy vọng!

Những gì mình đang có là đầy tuyệt vọng thì sao?

Cứ nghĩ rằng tuyệt vọng này là hy vọng của người khác!

Sống như vậy là an phận phải không?

Chết mới là an phận. Còn sống phận còn thay đổi!

Ồ, như thế lại là hy vọng?

Vâng, sợ mòn mõi và thất vọng thì đâu phải là sống! Và hãy yên tâm trong thất vọng luôn có mầm hy vọng. Cái lá đang xanh có thể thất vọng vì không thể xanh hơn. Nhưng khi cái lá rụng đi thì cái lá mới đâm chồi là hy vọng luôn thành.

Đó là lẽ tự nhiên

Trừ cái chết!




TMP

Sắc Màu Muôn Thưở



Như câu chuyện đồng vọng của đêm còn ngấm sâu trong lòng tôi


Sau khi cảm ơn giây phút tĩnh mịch bao la đã gợi nhớ cho tôi những men nồng kỷ niệm tuyệt vời


Và lời khuyên nhủ mênh mông đã thôi thúc tôi tỉnh ngộ


Như hạt mầm nẩy mạnh lớn lên đã lan tràn trên mặt đất nâu sồng bình dị


Trên những gốc cây đã bật rễ bởi bão giông


Trên những hòn đá trơ lì năm tháng


Ở đó nhạc thời gian đã làm nên những sắc màu muôn thuở


Và đó, cuộc đời ở đấy tự bao giờ


Chỉ cho tôi thấy ở đàng kia mặt trời rực lửa


Trong lồng ngực nghèn nghẹn tình yêu


Bởi uất hận những giam cầm trí tưởng


Bởi những mùa thơ xưa đã quỵ gối mộng mơ


Tôi chợt hiểu cuộc sống vì tình yêu chứ không vì bổn phận


Và sớm mai này nếu không còn ai đến


Thì sự hối hận của tôi không còn để cho quá khứ thêm một lần phán định






Tình yêu đã làm tái hiện lại con người


Và ngôn ngữ nằm ngoài suy tưởng


Khi máu đã cạn, nước mắt đã vơi


Cái giá hạnh phúc ấy vẫn nhẹ nhàng quá đỗi






Và tôi sẽ đi


Như đứa trẻ trong đô thị vây hãm


Lần đầu được chạy trên đồng ruộng mát xanh bằng đôi chân trần không giày dép phủ bao


Thấp thoáng vài con trâu trong những bài tập đọc thuộc lòng mà vô cảm trước đây


Nhàn nhạt cơn mưa phùn tháng năm


Ngai ngái mùi rạ và phấn bụi li ti hiền dịu


Những mái tranh ngọt nồng thiên nhiên


Những đôi mắt cỏ cây mượt mà


Ôi tình yêu gần quá trong không gian xa tắp…






Em vẫn hỏi tôi vì sao hạnh phúc không thể kết hoa để quàng lên vai lên cổ như vòng hoa chiến thắng


Không thể viết lên như ngoa ngôn


Không thể trưng ra như thành tích như thành quả tự hào


Chỉ có chúng ta- trí tuệ trong đầu và tình yêu trong trái tim


Bước đi chân thật đến với hạnh phúc con người






Và thế tôi sẽ đi


Tôi sẽ đi trên mảnh đất phù sa tình yêu ngấn lệ


Và trong mỗi phút giây sẽ mỉm cười âu yếm


Với nước mắt sôi bỏng lẫn giữa tình yêu con người






TRẦN MINH PHI

Nếu...



Nếu xây một bệnh viện lớn nhất thế giới thay vì một tháp truyền hình cao nhất thế giới


Nếu xây một làng mẹ việt nam anh hùng như một khu dân cư hiện đại nhất Đông Nam Á thay cho bức tượng đài bằng đá của mẹ


Nếu thay đổi khẩn cấp những quan chức kém cõi thay vì vội vã chặt cây xanh


Nếu thay cho kỷ lục của những cái bánh to nhất là kỷ lục đóng góp cho những trại mồ côi


Nếu thay vì đổ hàng nghìn tỷ để giải vây bất động sản mà cứu lấy đầu ra cho nông sản của nông dân.


Nếu nhà quan không lớn hơn nhà dân đenNếu uỷ ban không hoành tráng hơn trường học


Nếu đày tớ thay vì nói huyên thuyên mà biết lắng nghe chủ nhân nói


Nếu quán nhậu không nhiều hơn thư viện


Nếu việc làm thay vì khẩu hiệu


Nếu thay tờ lý lịch bằng năng lực thực tế


Nếu Hiến pháp không bị bức tử bởi những chỉ thị và nghị quyết


Nếu Quốc hội không bù nhìn hình rơm


Nếu miếng cơm không hơn tiếng thơm


Nếu tự trọng thay vì tự sướng


Nếu tổ quốc đặt trên lợi ích nhóm


Nếu hàng ngàn năm không bị bán rẻ bởi trăm năm...


Nếu...


Những cái "NẾU" mà trở thành sự thật thì tôi không phải cúi mặt khi nghe đến hai chữ Việt Nam!



Trần Minh Phi

6.8.14

Buổi chiều tình yêu

Một phút lặng im tôi đã hóa kiếp quay về
Và một thiếu nữ ôm hôn tôi – một tình yêu bình dị
Tôi uống tình như sữa mẹ năm xưa
Buổi chiều đứng rất xa trên một giấc mơ
Buổi chiều của một ngày của hoàng hôn buổi chiều
Buổi chiều bắt đầu của những gì đã hết
Em đến tự nhiên và tôi yêu tình yêu nguyên vẹn
Buổi chiều như là câu tích cổ
Em cởi bỏ trần gian thoát y giữa thần tiên
Rồi nhè nhẹ tan biến trên môi
Trong tim tôi đang mùa lá rụng
Tình tôi không bắt đầu, không tận cùng
Và tôi yêu từ buổi chiều
Như những buổi chiều còn lại.

Trần Minh Phi

3.8.14

Mưa, trăng và em: Tôi muốn chậm!

Tôi muốn nhìn mưa rơi chậm lại
Chầm chậm rơi
Chầm chậm thấm vào tôi
Tôi muốn nhìn trăng trôi chậm lại
Chầm chậm trôi
Chầm chậm mơ giấc mơ
Tôi muốn em hôn tôi chậm lại
Chầm chậm hôn
Chầm chậm tan vào tôi
Tôi muốn
Vâng, tôi muốn và tôi muốn
Tôi muốn bao nhiêu tôi muốn thật nhiều
Một cuốn phim chiếu chậm đẹp biết bao nhiêu
Tôi sợ lắm cái gì nhanh quá
Chưa kịp thấm, chưa kịp mơ, chưa kịp tan đã thoáng qua mất rồi
Đến rất nhiều nhưng chẳng có gì đâu…

TMP

27.7.14


Đêm qua tôi mơ một giấc mơ
Những bông hoa nở không bao giờ tàn
Gió thì hát tình ca
Cỏ mọc ở trên giường và tôi có thể ăn điểm tâm
Mọi người đều có gương mặt cười
Nhưng nước mắt vẫn có thể rơi
Rơi vào nơi đâu thì những bữa tiệc mọc lên nhé
Trăng thì treo rất gần
Tôi có thể bắt tay chú cuội và hôn chị Hằng
Mùa thu lá rụng xuống đầy những lá thiệp cưới
Mùa đông những chùm kem rơi lơ lững
Trẻ con tha hồ ăn nhưng chúng chả bao giờ lớn
Người lớn có thể thành trẻ con hay ngườ già nếu họ muốn như thay cái áo thôi.
Thời gian có thể lên dây cót
Hay để yên cho người ta giữ lại phút giây mình yêu
Tôi cứ mơ như thế
Nếu như không có tiếng chuông điện thoại chết tiệt
Lôi xềnh xệch tôi ra khỏi giấc mơ
Và thấy cái giường mình chả phải là bãi cỏ mềm ngát tưởng
Tôi thề sẽ ném cái điện thoại vào giấc mơ đêm nay
May ra giấc mơ sẽ xấu đi như cuộc đời
Còn cuộc đời thì đẹp như mơ

Trần Minh Phi

Nàng

Khi con tim ngập tràn lời yêu
Ngôn từ hoá đá
Lúc trái tim trống rỗng niềm yêu
Lời nói mới tan chảy
Nàng đau khổ vì không lắng nghe lời trái tim
Mà ngây ngất với vị ngọt đầu môi chót lưỡi

Yêu - chỉ một lần tay chạm nhẹ tay
Hồn đã lên mây
Không yêu - xác thịt trên xác thịt cũng như cát trên đất
Nàng đã bỏ quên bàn tay ngây ngất ấy
Để đi cùng một thể xác vô tâm

Niềm đau
Trống lạnh
Đợi nàng cuối con đường nhung lụa êm ru ngọc ngà...

TMP

16.7.14

HaiKu của tôi-1

LÁ TIM


Trưa nằm nghiêng
Lá còn đong đưa trước cửa
Chiều thức ngửa
Lá đã nằm trong tim


TMP


BỤI ĐÀN


Giai điệu chợt gõ cửa khuya tàn
Không biết khách lạ hay thân
Cố nhân hay tân nhân
Ngậm ngùi
Cây đàn xưa đã đóng bụi


TMP

30.5.14

Tháng sáu



Tháng sáu
Lại gặp em may áo
Đi ngang đường trưa gầy 
Chắc lại thêm đám cưới 
Nở trong phù sa yêu 

Tháng sáu 
Lại gặp thêm tháng sáu 
Chắc ngày mai sinh nhật 
Thêm tháng sáu mưa ngây 

Tháng sáu 
Dáng ai xa vắng quá 
Khát trong phù sa mưa 


TMP

Sự Thật

Bên này sông bên kia sông
Man mác những chân trời mênh mông
Mây đã trôi qua hết mặt người

Và mặt trời rưng rưng khi tìm thấy một sự thật


                                                           TMP

27.5.14

Bông Mưa

Em!
Bây giờ mưa xuống rồi
Qua khung cửa gọi khung trời tâm tưởng
Những nụ hôn cứ nở những bông mưa
Rơi ấm áp giữa mùa hè áo mõng

Em!
Chiều chợt buồn giữa khoảng trời đỏ hoe
Rồi ve vuốt giữa dịu nồng giọnh hát
Em đang hát 
Hay đang ôm lời hát?
Những bông mưa khẽ nở hai bờ...

TMP

26.5.14

Đi...

                                                         
Yêu,yêu em
Thời gian có hai mùa
Mùa chờ đợi chậm rì
Và đêm nữa
Nặng nề
Và em nữa
Ngại ngần…
Mùa say đắm tình yêu
Cùng em đó
Nhanh vút,vút nhanh
Ngày gió cuốn
Và đêm lửa rơm
Thiêu rụi nhanh,huỷ nhanh
Thời gian ta say đắm
Yêu,yêu em
Ta giữ lại rất nhiều
Cả đau khổ
Dư âm
Cả dư ảnh
Cả kỷ niệm
Thân thể tuổi hoa niên
Chỉ có em đi khỏi thản nhiên
Và thời gian nữa
Với thời gian…

TMP


23.5.14

Mùa hạ rực rỡ

Có những năm mùa hạ rực rỡ
Những tiếng ve thúc giục trong lòng ta những đốm lửa
Của ngày chia tay
Lập lòe suốt đêm thâu
Bên bàn khuya đèn nhỏ
Những đôi mắt long lanh tình hy vọng
Em hiện thân những năm thơ ấu xưa
Màu áo trong trong ánh sáng mơ hồ
Ta liếc nhìn nhau mà tỏ tình trong câm lặng
Ngày em ca ngợi trái tim
Là linh cảm những mùa xuân trường cửu
Anh nhớ lại trong tận cùng kỷ niệm
Em đến đây vào mùa hạ chói chang tình rực rỡ
Và em về trong lòng anh thắp sáng bóng đêm sâu
Những điều ta ngỡ đã vô vọng
Khi thời gian cướp đi
Những mầm xanh của suy tưởng trong nhau.

Ta vẫn biết tình yêu không trường cửu
Nhưng một mùa hạ vẫn còn rực rỡ trong ta.

 TMP

Sốt 39 độ 9


Nắng rất nắng
Nắng hầu như mê mải
Những chiếc lá ngoài kia đã chết
Nắng mở cửa vào nhà, dòm mọi ngóc ngách
Những chiếc lá bay vào xây mộ theo nắng
Cả thế giới bừng lên cơn nắng
Nhân loại trần truồng
Nắng mọc thành cây
Cây nấm lửa khổng lồ:
Ác nhân!


TMP

18.5.14

Danh xưng


Để trấn áp lương tâm
Và đứng trước sự thật phũ phàng
Cũng như cần một danh xưng cho phù hợp với thời đại mới, tình hình mới,diễn biến mới
Gã mỉm cười gằn và nghiêng mình rất lịch lãm
Một miếng xương cho con chó bị hất hủi bấy lâu
Thế là con chó cảm động lắm
Thế là gã hân hoan lắm
Chó vẫy đuôi mừng gã
Gã ban ơn vỗ đầu chó.
Thế rồi từ đó
Người dắt chó đi
Hay chó dẫn người đi
Không rõ
Chỉ thấy sợi dây có dài thêm một tí
Nhưng lâu lâu ngấm ngầm nắm đấm đe dọa
Tuy miệng cười nhân ái hơn
Tuy khiêm tốn lúc nào cũng nghiêng mình
Và con chó lâu lâu được cục xương
Cho vừa cái danh xưng.


TMP

16.5.14

Chùm thơ mới viết


LÒNG YÊU NƯỚC

Lòng yêu nước thật đơn giản và tự nhiên
Nó sinh ra cùng với những tình yêu thương bình thường cùng với tiếng oa oa chào đời
Và bắt đầu đâm chồi cùng với tiếng bập bẹ ba ba mẹ mẹ ban đầu
Nhiều người nghĩ lòng yêu nước chắc vĩ đại lắm, mấy ai mà thật sự có được!
Tôi thấy nó bình dị mà
Nó bắt đầu từ suối nguồn là yêu mình
Từ cái cội rể là yêu gia phả tổ tiên ta
Từ đó nó chảy chan hòa đến những thứ tình yêu thương khác
Yêu cha mẹ, anh em, gia đình, vợ chồng, người thân, bạn bè
Rồi chảy đến tình hàng xóm, đồng nghiệp
Tình bản quán, tình đồng hương, đồng đội rồi đồng bào, quê hương, tổ quốc
Cuối cùng mênh mông hơn là tình đồng loại
Back To Top