5/1/89
Nắng vàng hanh trên những lối cỏ
chiều nay. Mùa đông như mới đến đã rũ áo ra đi. Mùa thu thấp thoáng nhưng như
thể là mùa hạ. Cái không khí kỳ lạ của thành phố phương nam khiến lòng tôi cũng
thay đổi vô chừng.
một năm đã hết nhưng lòng tôi còn
vướng bận nhiều quá. Đôi khi ngơ ngác muốn thời gian ngừng lại yên thầm cho tôi
một phút giây, nhưng cái khoảng trống mênh mông phía trước vẫn cuốn hút tôi vào
dữ dội ngay cả khi tôi đang yên ngủ, đang lơ mơ trong buổi sáng đầu ngày.