Chiều rơi cho lòng lạc loài chơi vơi
Evening falls, heart's astray without support
Ngày rơi ai buồn giây phút qua rồi
Daytimes falls, who's sad moments have passed
Thời gian luôn phụ cho ai mãi đau
Time always ungrateful to someone eternally pained
Luôn làm cho ai mãi đau muôn kiếp u sầu
Always brings them gloomy lives hereafter
Chiều ơi trôi về miền nào xa xôi
Hey time, flow off to some far-off place
Tìm ai tiếng lòng thổn thức vắn dài
Find someone sobbing in long lament
Tình ơi mắt lệ chan chứa khắp nơi
Hey love, teardrops overflow everywhere
Gió đừng khóc nữa gió ơi tan nát tơi bời
Wind, cry no more, hey wind that smashes things to bits
Mây trôi bơ vơ mang theo niềm nhớ
Friendless drifting clouds, take this longing with you
Ánh trắng vàng úa soi bóng hình ai phương trời nào đây
Golden moonlight shines on a figure in some direction
Môi em thơ ngây, mái tóc vương dài
Your innocent lips, hair long, hanging loose
Đôi mắt u buồn lệ thắm đêm nào ướt hoen khăn hồng
A pair of melancholy eyes, brimming tears every night stain a rose kerchief
Vì đâu cho lòng tràn đầy thương đau
What's the purpose of making a heart feel long-drawn pain?
Vì đâu cho đời ta xa cách nhau
What's the purpose of our being far apart?
Ngày trôi xóa tình duyên cũ nghĩa xưa
Passing days will efface a destined, faithful love of days past
Đắm chìm theo lời gió mưa trong cõi xa mờ
Overwhelmed, following the words of the storms in dim, distant realm
Tôi được mới biết tin buồn là ca sĩ Hà Thanh qua đời. Hà Thanh có một giọng trong trẻo, đầy cảm tình. Tôi rất thích phong cách của Hà Thanh khi thể hiện bài "Nhạc sầu tương tư" với ban nhạc và hòa âm của cố nhạc sĩ Hoàng Trọng. Lúc phối âm Hoàng Trọng cũng viết cho một hợp ca nam chắc có cách nghệ nhân như Anh Ngọc, Nhật Trường, Nhật Bằng, v.v. Hoàng Trọng đã từng khen cách thể hiện của Hà Thanh là thành viên thường xuyên của ban nhạc Tiếng Tơ Đồng của ông. Hà Thanh hát luyến láy và rung giọng một cách rất hợp với nhạc truyền thống Việt Nam.
Hoàng Dương soạn lời ca này lúc 20 tuổi. Lời ca thời tiền chiến hay sử dụng cảnh thiên nhiên để tả cảm giác con người. Thời gian của thế giới thiên nhiên trôi mãi, không bận tâm đến việc người, vậy dễ bị coi như bơ vơ, u buồn.
Cách ăn vần ở đây rất hay và gây ấn tượng - từng chữ "i" và "au" cũng được gây không khí của bài hát. Cặp chụm bốn từ "môi em thơ ngây - mái tóc vương dài" cũng được viết rất khéo. Cách nói này rất gọn là chỗ duy nhất trong ca khúc này có con người cụ thể được hiện diện.
Xin các bạn thưởng thực giọng hát tuyệt vời của Hà Thanh.
Theo blog tây bụi