6.6.16

Thư Gửi Con Gái



Con yêu ạ,

Trên đường đi mà tìm ngọc, tìm vàng, tìm kim cương thì không thể. Mình chỉ thấy cơ man nào là đá xanh, sỏi, gạch, cát và rác. Phải đào sâu xuống đất mới mong tìm thấy.

Đường đời mình đi cũng thế thôi. Người tài đức thì ẩn mình khó gặp. Còn trên cái mặt báo hay trên những tấm biển quảng cáo toàn là hạng bất tài gặp thời như chó ngáp phải ruồi hoặc khá lắm cũng là kẻ ít tài nhưng thiếu đức được tô son trét phấn để làm công cụ kiếm ăn cho người đứng sau chống lưng cho nó thôi.

Vàng, ngọc, kim cương thật không nằm ẩn sâu dưới đất thì nó cũng nằm kín trong két sắt con ơi!
Còn nếu nó lấp ló trên cổ trên tay ai đó thì chưa chắc là đồ thật con nhé!

5.6.16

Candy Art!

Thực phẩm ngọt luôn là một thực phẩm hấp dẫn vị giác của con người, đầy cám dỗ và cũng đầy hấp dẫn. Nhưng nó chỉ là một dinh dưỡng rỗng và lạm dụng một chút thôi là sẽ thành chất độc.

Trong nghệ thuật cũng có một lối sáng tác ngọt bùi như thế. Những câu thơ, bài văn, tranh vẽ, âm nhạc, phim ảnh... theo lối duy mỹ hình thức dưới cái bóng của pop art là những thứ nghệ thuật rỗng tuếch với cái áo hình thức mượt mà , sặc sỡ, vuốt ve và vỗ về. Nó rỗng tuếch tư tưởng dù cố gắng thể hiện một tư tưởng nào đó, bởi tư tưởng nó đưa ra là thứ tư tưởng nửa vời, vụn vặt và khuôn sáo. Nó rỗng tuếch tình cảm dù đang thể hiện cảm xúc rất thời đại bởi nó là thứ tình cảm bầy đàn, tình cảm của trò diễn lan truyền như vi khuẩn ebola...

2.6.16

Mây


Thú vui hồi nhỏ của tôi trong những ngày cô đơn là nhìn lên bầu trời ngắm mây.

Những ngày cô đơn thì dài và nhiều hơn những ngày không cô đơn dù khi đó tôi chỉ là một cậu bé.

Ngày không nắng không mưa thì nhìn mây dịu dàng hơn vì không quá chói chang nhưng mất đi những ráng chiều rực rỡ đầy hư ảo.

Mây đủ hình thù cho tôi mặc sức bay bổng và phóng túng trong tưởng tượng về những hình ảnh ước mơ và cám dỗ.

Mây không đứng yên, mây biến đổi ảo kỳ và trí tưởng tôi cũng thoăn thoắt thay đổi, lang bang theo chập chùng mây gió.

Hình như mây đã phản chiếu hồn tôi.
Back To Top