Trong góc quán hắn nhả khói linh tinh.
Bạn hắn thì híp mắt nhìn gái.
Mọi người nói chuyện tào lao ồn ĩ pha với mấy bài nhạc sến và diêm dúa phát ra từ cái loa China chát chúa như tiếng bà chằn chửi rủa.
Họ vừa nói vừa úp mặt vào sờ mát phôn hoặc ta bơ lét mà chém gió, bà tám, dưa lê, mắm tôm, cà chua cà chớn sau khi đã úp mặt chán chê vào đĩa cơm, tô bún hay giữa hai cái đùi ai đó. Đại khái thế.
Có vẻ đấy là một tác phẩm xếp đặt thính thị khá trừu tượng.
Hắn nói như quát vì cái cái quán ồn quá ồn. Ồn kinh:
Dân mình thật ra là "khẩu xà tâm phật" thôi!
Thằng kia nhướng mày nhưng mắt vẫn háo hức vào cái quần sóc ngắn hơi quá đà vừa lượn qua, hắn nói bằng tiếng Ăng lê cho nó tê:
Quai?
Hắn:
Suốt ngày chửi rủa, gõ bàn phím bàn chuyện chính trị, chế độ nhưng rồi cũng lủn tủn về chuồng cừu thôi!
Bạn hắn móc lỗ mũi búng tách một cái, hình như có gì đó từ đó rơi chính xác vào tách nước bàn bên cạnh:
Xời, tâm phật cái con c...Miệng hùm gan sứa thì có, má!
Rồi hắn thò lò mắt nhìn em trắng như cơm dừa vừa bước vào vừa đưa cái ai phôn bờ lớc lên tai và hất hất mái tóc với vẻ kiêu sa như súp be xì ta của sâu bít.
Ở bàn bên phải, gã bụng phệ hồi nãy vừa lên án rất gay gắt chuyện chạy quyền chạy chức vừa lau nước bọt ở mép vừa nói với anh bạn lép như con tép:
Tới giờ tớ zời đây. Tớ có hẹn với con mẹ hiệu trưởng trường điểm để lo cho con tớ vào đó học cho nó phẻ, hề hề.
Chuông điện thoại giật cục. Gã hớt hãi:
Đó đó con mẹ đó.
Dạ, em nghe. Vâng, thưa chị em đang đến ạ...Dạ dạ...
Lúc ấy, bàn bên trái chợt tru tréo giọng đàn bà:
Bà mẹ nó, nó dám còm men chửi tao à. Đ.m! Mày gõ ri pờ lai giùm tao là người có học, có văn hoá không được chửi bới người khác là ngu vì khác quan điểm nhé. Mẹ nó ngu quá!
Hắn rên như dây sên nhão:
Về thôi! Ồn quá
Ngoài kia nắng vàng như mật.
Vừa dắt chiếc e bờ lết ra, đầu hắn vừa gật gật:
Đúng rồi, thằng cu mê gái nói cũng đúng. Bàn chuyện kinh thiên động địa, đạo lý ngút trời là với cái người ta thôi. Chứ đụng đến lợi ích bản thân, nồi cơm cá nhân là sợ teo bugi! Hi hi, 'miệng hùm gan
sứa". Hay.
"Xe đông như kiến, luồn lách, chạy chọt tìm đường thoát trong cái biển người ngày càng tăng về lượng và giảm về chất."
Hắn vừa nghĩ ra một sờ ta tút rất trí tuệ và đẳng cấp như thế để lát về tương trên dòng thời gian cho nó ấn tượng rằng ta đây rất quan tâm đến tình hình chính trị xã hội chứ không phải vô tâm đi cua gái không đâu nhé!
Hắn rú ga làm bầy chim bay tán loạn trên cái bảng hiệu khu phố văn hoá dính đầy phân chim.
Trần Minh Phi