Showing posts with label Thơ tôi. Show all posts
Showing posts with label Thơ tôi. Show all posts

1.9.13

Những bài thơ vụn và tản mạn của Trần Minh Phi

Ân tình buổi sáng

Tôi đưa bàn tay làm chiếc cầu
Cho con kiến vàng lội giữa dòng mưa
Buổi sáng buổi trưa
Tôi đưa đời vào mộng
Buổi sáng của giọt nước mắt đầu tiên
Của cái mầm trở về cái quả của buổi chiều
Anh đứng bên kia đường
Tất bật với tình thương
Một kiếp hàng rong và anh hân hoan với nỗi khổ
Chị cũng cực với nỗi lòng
Trên con đường dài vội vã
Một đồng xu và chị bâng khuâng với mồ hôi
Một người cũng bơ phờ
Chỉ bởi những buổi sáng nhàn du
Bên cốc cà phê
Và rủa đời chèo bẽo
Và tiếng đời dẻo quẹt
Dưới tiếng quét mùa thu
Mềm mệt dưới con đường mới rửa
Và một người buổi sáng của tình yêu
Sau khi đã điểm tâm
Chợt nghe trái tim đòi hương với gió
Có thể mỉm cười với một người lỡ hẹn sáng nay
Rũ rượi qua đường
Có thể rủa nguyền từ bộ đồ lấm lem
Người công nhân uống dầu và ăn bụi
Vì cái bụng chưa cơm
Vì cái khổ của ngoài kia
Vài ba người lê lết bên hè

Sáng nay…
Người vừa thức dậy
Đã nghe đời mình thay đổi
Sau những đêm hận đời bội bạc
Người vừa tan nát
Sau những ngày ca tụng tình thương
Người vừa tàn rũ
Một bông hoa nở trên một người
Những bông hoa làm bằng nước mắt
Ôi! Những giọt nước mắt xót đau vì dịu dàng quá đỗi
Và tôi nghe hương hoa của người thiếu nữ
Chợt rung mình dưới hơi thoảng của kẻ chợ vào ra
Những khuôn mặt nhớ nhung
Cười mếu với người ta và mình
Những nụ cười chưa trọn
Hay giọt nước mắt chưa thành
Trộn trạo và xí xóa
Chao đảo và lấn đấn
Hạnh phúc vừa qua
Tất cả mùi hôi đều thơm tho vì sự sống
Ôi! Sáng nay có một thoáng mơ hồ
Tan loãng cho tôi ân tình buổi sáng


TMP

Anh yêu em

Chiều nay những bông hoa sắc vàng, sắc đỏ
Nở tươi một màu sự thật:
-Anh yêu em!
Chiều nay những cánh chim bay về rất vội
Ríu rít hót vang trời thành phố
-Anh yêu em!
Chiều nay giòng sông sóng vô hồi
Vỗ lên lời tâm sự:
-Anh yêu em!
Chiều nay từng con đường nhỏ mọi người đi qua
Mỗi trái tim đều thầm thỉ:
-Anh yêu em!
Chiều nay mỗi cô gái đều ngồi mơ mộng
Và ánh mắt nhìn hạnh phúc:
-Anh yêu em!
Chiều nay chiến tranh bỗng câm nín những hờn căm
Mọi họng súng đều bắn lên một tin mừng hoà bình:
-Anh yêu em!
Chiều nay cả thế giới đều nghiêng mình cảm tạ:
-Anh yêu em!

 TMP

Bài thơ ngã tư

Giữa ngã tư đường
Hoa nở màu sặc sỡ
Áo sắc màu bâng khuâng
Môi nở hồn bát ngát

Con chim chuyền năm tháng
Lá rơi chừng vô định
Em qua giữa đôi đường
Ngực tươi màu quyến rũ
Chân gọi tình chạy đuổi
Mối tình đầu không tên

Mấy lần giữa ngã tư
Tình yêu đi rồi đến
Lòe loẹt hồn thâm trầm
Thầm kín bước chim xanh

Em mặc màu lo âu
Sắc sỡ tấm thân buồn
Bởi tình em lầm lỡ
Không mặc áo cho tim
Không tô son cho hồn
Nên tình em chỉ có
Ngã tư đường chim hoa.

TMP

Bên đời

Có một mùa xuân vô tận đứng bên đời
Và bên đời em nở một bông hoa
Đêm ba mươi hồng ánh lửa kỷ niệm
Một bên đời sáng mãi một tình yêu


Một mùa xuân đã ở lại bên đời
Khi bâng khuâng tình yêu tìm trở lại
Và tan vỡ…
Ta mang vì sao nhỏ
Sáng bập bùng ở cuối trời ta đi


TMP

Bông hồng cho tình yêu

Tôi yêu em với những điều mơ mộng xưa nay
Như tin chắc đóa hồng chỉ một lần nở
Như bóng tối ngọn đèn là một niềm an ủi
Như thời gian kỷ niệm là một thời khắc thiêng liêng
Tôi vẫn yêu em những lần khi mưa về
Những cơn mơ viếng thăm và bốn mùa thay đổi
Nụ hôn đầu thắp mãi những điều khắc khoải
Thời gian mãi hôn tôi những nỗi đau xa cách ấy

Tôi cũng giữ mãi những tình yêu
Của năm tháng thiên đường vụng trộm
Một nụ hồng cho em trong buổi sáng đã chia tay
Tôi đốt cháy bao đêm những điều kỷ niệm yêu em

Sẽ trở về vì những ngày xa cách ấy
Sẽ muôn đời vì những nỗi đau yêu thương
Em hãy nhớ cho hoa hồng hãy còn nở nụ đó
Và tình yêu có còn đến lần nữa hay không?

TMP

Chết với thanh âm

Đêm nay mưa
Mưa trên những ngọn đèn
Hạt mưa bay
Từng hạt ánh sáng bay
Ta ngồi nghe
Nghe mãi bài hát xưa
Cuốn băng cũ quay hoài như nỗi nhớ
Phố cũ ơi!
Phố cũ tiếng đàn tranh
Nơi ta yêu bao nhiêu những điệu đàn
Là nơi đó bài ca anh viết tặng
Hát cho em
Em hát trọn thời gian
Phố cũ ơi!
Phố cũ tiếng đàn tranh
Nơi ta uống với nhau vài ly nước
Rồi năm tháng từ lâu ta cứ khát
Một đêm nào môi uống lệ trên môi
Vĩnh biệt em
Phố cũ tiếng đàn tranh
Ánh đèn màu vài bông hoa héo hắt
Tiếng em ca
Ngày ấy tiếng em ca
Rồi vĩnh biệt
Chào nhau
Em chẳng nói

Đêm nay mưa
Mưa trên những ngọn đèn
Hạt mưa bay
Từng hạt ánh sáng bay
Thế là hết
Từ khi con phố cũ
Dứt tiếng đàn
Ta chết với thanh âm

TMP

Chia đôi
 Dưới vòm trời hoàng hôn
Thời gian chia đôi
Những trí tưởng buồn pha phôi
Em tựa cửa nhìn mây trôi
Để mặc ta chờ dưới phố
Đã mấy bận thư đi,thư về
Mà vẫn sợ tâm tình bong bóng
Vỡ mau mau
Em thở dài tiếng thở mêng mang
Thời gian đè nặng tim ta
Ta một mình bao la
Thời gian trôi về hai phía
Dưới vòm trời hoàng hôn
Anh trở mình lang thang
Đèn lên rồi
Thấy bóng mình chia đôi

TMP

Cô gái

Cô gái có mái tóc thật dài
Thi sĩ thường bảo:
-Ôi giòng sông tình yêu!
Cô gái có đôi mắt tình tự
Hoạ sĩ thường ca tụng:
-Sắc màu ngôn ngữ!
Cô gái có đôi môi hồng say
Nhạc sĩ trầm trồ:
-Chất men âm nhạc!
Cô gái có thân hình tuyệt mỹ
Nhà văn chép miệng:
-Đường cong kịch tính!
Cô gái thoảng hương quyến rũ
Nhà khoa học thở dài:
-Sự khám phá chưa hết!
Cô gái duyên dáng lã lơi
Nhà chính trị buột miệng:
-Cái gì sau lớp vải che?!

Cô gái một viên ngọc bằng thịt
Là nam châm của những gì ngọ nguậy sức sống
Mỗi chúng ta đều dự phần trong đó
Có quyền ta ca tụng và ta thán
Nhưng thằng câm, đui, mù, điếc trong trái tim
Được hưởng sự tụng ca và than thở đó
Được thoả mãn nên không còn gì để nói!

TMP

Cứu cánh

Mùa thu tới ,cây trong vườn tôi rụng lá
Đứng ở ngã ba sông mùa thu về với biển
Thế rồi nỗi buồn tan biến vào niềm tin
Bởi những cứu cánh trong tâm hồn của mỗi một con người

Vườn tôi đã thay sắc buồn định mệnh
Bởi mùa thu-chứ không chết đi
Bầy chim đã bay về với hạt mầm mang theo, với hồi âm ngàn lần vang vọng mãi của yêu thương.
Thôi,
Dẫu mùa thu với lá vàng thao thức
Những nỗi buồn mênh mông thật mênh mông
Ở ngã ba sông đã về với biển
Nơi nghìn trùng rộng lượng của tình yêu…

TMP



                                               Đâu còn nữa thiên thần

Thương nhớ một đêm
Một đêm thôi
Em nhẹ bảo rằng hãy nhìn em đây nhé
Rồi dịu dàng em trút hết như mưa
Thân thể hiện bờ phù sa óng ả
Anh đâu ngờ con mèo trắng vô tư
Đã bỏ hết để trở về nguyên thuỷ
Cũng đêm đó
Em giúp anh chạm cửa đàn bà
Và tội lỗi dịu dàng như thiên sứ
Khi hiểu ra thì hạnh phúc vỡ oà
Anh đâu biết
Ngọt ngào hay đau đớn
Anh đâu hiểu
Vì sao ngày ta lớn
Chuyện tình yêu
Đâu còn nữa thiên thần

TMP



Đêm nhỏ bâng khuâng

Đêm nhỏ bâng khuâng ơi!
Nhớ đêm nào ở nhà em
Cây xoài kia rụng lá thật êm
Chiếc ghế đá cũng mềm như cỏ
Nhớ đêm nào sân nhà mưa ngâu
Anh vẫn đến mưa mưa đầy trên tóc
Chai dầu kia tay em sờ lên trán
Bờ vai em một vết sẹo con con
Và môi em hình dáng thật nồng
Và cả nét chỉ tay anh vẫn nhớ
Anh vẫn nhớ cả cây trâm cài tóc
Gíấu mùi hương ngơ ngẩn của tương tư
Ôi! đêm nhỏ bâng khuâng đêm có nhớ?
Giàn hoa vàng và cánh cổng sơn xanh
Những tiếng cười như thể hoạ mi ca
Và mấy nốt dương cầm nhẹ như khói
Ôi, đêm nhỏ bâng khuâng đêm có nhớ?
Trời hay mưa kỷ niệm trời hay mưa
Cây xoài kia rụng lá chưa nguôi
Mưa ướt hết tâm hồn mưa mưa mãi

 TMP

                                                                                  ĐI

Yêu,yêu em
Thời gian có hai mùa
Mùa chờ đợi chậm rì
Và đêm nữa
Nặng nề
Và em nữa
Ngại ngần…
Mùa say đắm tình yêu
Cùng em đó
Nhanh vút,vút nhanh
Ngày gió cuốn
Và đêm lửa rơm
Thiêu rụi nhanh,huỷ nhanh
Thời gian ta say đắm
Yêu,yêu em
Ta giữ lại rất nhiều
Cả đau khổ
Dư âm
Cả dư ảnh
Cả kỷ niệm
Thân thể tuổi hoa niên
Chỉ có em đi khỏi thản nhiên
Và thời gian nữa
Với thời gian…

TMP


Định mệnh

Em đi từ những giấc mơ
Nở thật sự giữa đời trôi chảy
Mái tóc không còn là dòng sông
Gót chân không còn là hoa cỏ
Tâm hồn chỉ còn lại trần gian
Đôi cánh chim đã vỗ lên từ tro bụi
Đám mục đồng đã trở về chăn giữa ngày mai

Sớm mai hay hoàng hôn
Đã bắt đầu yêu người thuở nào
Với tình yêu không cần người yêu
Để nói về mái tóc hay bờ vai
Đôi mắt em hay nụ hôn gai sắc hoa hồng
Không lời để ca tụng tên em
Tôi bắt đầu tình yêu người như thế
Bắt đầu cho em trái tim
Với dòng máu và cuộc đời hằng mở ngỏ
Không gì xứng đáng hơn
Hạnh phúc trong ngày mai
Những con đường kỷ niệm
Tình yêu trong quê hương
Dịu dàng ca tụng
Không gì mãi mãi hơn
Tình yêu thầm kín

TMP



Eva còn sót lại

Vậy là tôi yêu
Tôi bắn gãy cánh thiên thần
Để tình nguyện rơi xuống cánh tay em
Em là người con gái hoang sơ
Sống điên cuồng vô tư như cỏ lá
Và tôi yêu bởi vì tôi biết
Nàng Eva còn sót lại một mình em

Hỡi em yêu!
Em là ma quái của thiên đường
Là thiên đường của lầm than
Là sự vượt ngục của yêu đương
Khỏi cái nhà lao của đạo đức giả
Tôi thấy trong đó là sự thở dài âu yếm
Bị bóp nghẹt trong định kiến yêu đương.

TMP



Hai trong một

Ở nơi đó thời gian cứ đùn lên
Chốn xa xăm chiều trở về lãng đãng
Bóng hoa cười như dần nghiêng lặng xuống
Tiếng đêm chợt thở dài hồi ức…
Rồi nhạc dâng trong ánh mắt mờ
Rồi rượu dâng trong men thơ rấm rức
Rồi tiếng kêu mê mãi trong hồn
Rồi gió gọi bước chân dài ngoái lại
Rồi buổi sáng như đợi chờ khắc khoải
Trên ngực trần thổn thức tình yêu
Rồi suối dâng vào biển cả ngập ngừng
Len lai láng,chợt mất tăm,khe khẽ…
Rồi giữa vùng hoa lá miên man
Rồi sương bay mơ hồ sương nhạt
Rồi trần gian thiên đàng bay nhảy
Trăng bơ phờ sao, nhấp nháy lã lơi
Rơi rạo rực-rồi ngậm ngùi hoan lạc
Rồi giây phút bỗng như dài hư ảo
Nơi chỗ trống bóng đêm trườn mình lại
Nơi chỗ trống trái tim vừa rướm lệ
Nàng tiên nhỏ đôi chân trần nhón nhẹ
Gót chân tròn nóng hổi mùa hè
Rồi ngày xưa xa xăm nào còn nhớ
Rồi nụ hôn nào tì dấu hồng hoang
Rồi xao xác trong khu vườn đá sỏi
Tảng rêu mềm còn tình tự thú rừng xanh
Đã vòng tay ôm qua thổn thức
Đã xiết tan mặt trời bé nhỏ
Trong ngôi nhà hồn nhiên gió cát
Tóc thả bay ngang vai mềm thung lũng
Triền trung du đứng gọi trong hồn chiều…

Cả ánh chiều chợt tắt trong im lặng
Vẫn còn nghe vang vọng nơi nào
Cả trời mây,hương hoa,suối ngọt
Đã tan biến trong khoảnh khắc phù vân
Còn lịm ngọt trong lá rụng thì thầm
Tiếng dòn dã buồn khô sao rạo rực
Dấu chân chạy quanh trốn giữa đất trời
Lần thứ nhất nước mắt rơi trong ngày cùng tận
Tiếng tình yêu
Tiếng ngày tháng triền miên
Rồi tất cả lặng im cho tiếng oà nức nở
Bên kia đời đứa bé ngây thơ
Bên kia đời lụa là đã bỏ quên
Bóng lưng nhỏ thon tròn thơm lừng mật
Cho giây phút chiều lên chiều ray rức
Vòng ngũ sắc mơ hồ trong thánh thót

Chiều chầm chậm quay về nơi đó
Đời buông xuống, đời xuống miên man…

TMP

Hay là…?

Tâm hồn tôi xanh màu lá
Hay
Lá xanh màu tâm hồn tôi?
Trái tim tôi thắm nồng máu đỏ
Hay
Máu đỏ thắm nồng trái tim tôi?
Nụ cười tôi tươi tựa màu hoa gạo
Hay
Màu hoa gạo tươi tựa nụ cười tôi?

Tôi soi gương và tự hỏi
Hay
Gương soi tôi và tự hỏi
Ai trong cuộc đời
Hay
Cuộc đời trong ai?

TMP


Hoa  ban  đầu

Rồi tháng mười không bao giờ trở lại
Dù thời gian quay lại cũng bằng không
Những tháng năm thổn thức chuyện trong lòng
Như kể lại giàn hoa ban đầu ấy


Rồi sẽ thế những cây xanh hạnh phúc
Sẽ đâm chồi nẩy lộc với tình yêu
Hoa ban đầu sẽ buồn tủi rơi đi
Vì giòng đời vĩnh hằng trôi mãi


TMP

Khao  khát

Hơi thở của lòng em
Những đám sa mù bí ẩn
Anh rạo rực xôn xao
Và ngây ngất xé rách màn sương mù khó hiểu đó
Tình yêu hiển hiện rõ như chân dung
Và giọt mưa rơi xuống
Giây phút lòng em giá lạnh
Em đòi những cơn nắng
Những hạt nắng bây giờ là tình yêu
Hơi thở vội vàng
Trái tim rộn rã
Ánh mắt bây giờ là hạt nắng
Nụ hôn bây giờ là hơi thở…

TMP

Khung cửa bốn mùa

Ở ngoài là bốn mùa thay đổi
Tôi ở trong này-ở tận trong tâm hồn tôi
Để nghe lấy thanh âm của đoá hồng thoáng mất
Có khác chi chim trời buổi sáng
Có khác chi những giấc mơ con người
Và thời gian và bụi mờ
Bốn mùa thay đổi
Hình bóng qua khung cửa tôi cũng đổi
Và tâm hồn  tôi thay bao mùa áo
Nhưng đã lâu-đã lâu
Em qua với ánh mắt rơi vụng
Với mái tóc với bàn chân nhún nhẩy hội hè
Với bóng dáng những đường nét thâm sâu
Qua khung cửa như biển sâu trào sóng
Tôi đã nghĩ đến nỗi quí báu mong manh
Tình yêu và giây phút cận kề hạnh phúc
Nhưng trên nước mắt em vừa để lại
Tôi đang nghe giọng cười thuỷ tinh
Của đứa bé vừa chạy qua hớn hở
Mỗi buổi sáng cửa phòng tôi vẫn mở
Với bốn mùa thay đổi
Những mộng mơ con người

TMP


Kinh  buồn

Ngày trôi qua trong một xó buồn nào đó
Tôi đóng cửa lại
Đi ngủ
Kim đồng hồ gõ nửa đêm
Nửa đêm-một tháng
Ngày em im lặng
Nửa đêm – một năm
Ngày mình yêu
Nửa đêm-đã lâu
Khổ đau đã tình thân
Ngày còn lại trong một xó buồn nào đó
Ta đốt nhớ gọi đau
Ta đốt đêm chờ ân và ái
Bay trong lòng mình
Hoả mù của kỷ niệm
Ta bật đèn lên
Đèn thổn thức
Đồng hồ gõ nhịp tụng kinh thời gian
Ta đi về trong ta
đứng ngồi với nỗi buồn
Buồn chôn hết cả nỗi buồn trong đó

 TMP


Kỷ vật

Em trao anh con ốc nhỏ
Bên bến sông một buổi chiều
Một tặng vật hồn nhiên
Anh đã buồn trong ý nghĩ tình yêu
Của trăm năm đời người
Chỉ hạnh phúc một khoảnh khắc phù vân

Anh sống lại một nỗi buồn đời người
Và bình thản rụng từng đoá thu mùa phai sắc
Nở tưng bừng trong mùa hạ yêu xưa
Em đã nhóm ánh lửa hồng rộn rã

Anh cầm lại tặng vật buồn kỷ niệm
Và thao thức mãi một mối tình đời ta
Em trao anh
Bên bến sông, một buổi chiều
Những tặng vật tình yêu
Và cũng nơi đó em đã tắt
Ánh lửa hồng rộn rã!

TMP


Lỡ hẹn


Trong một thoáng từ thăm thẳm tầng xanh
Giòng thời gian mỉm cười với người khách chờ trước cửa
Và dường như trước ngưỡng cửa hoa đã mọc
Từ dạo tháng giệng
Mà em đã lo âu cho chiếc áo màu sặc sỡ
Và người khách dường như đã lãng quên
Tháng năm của một thời đã mất

Người gõ cửa từng tiếng buồn bình thản
Dội đến tôi và tan biến trong tâm hồn
Từng tiếng buồn bình thản
Định mệnh đã mở bày với tôi
Chiếc áo hoa trôi dần qua thân thể
Màu thịt da bùng nổ
Như hình ảnh vọng về trong ký ức tôi
Và nhịp buồn định mệnh
Đã đẩy tôi ra ngưỡng cửa xanh rì
Với người khách vừa đến
Để phập phồng với thời gian cơn bão rơi
Rơi ngoài khung cửa
Khung cửa nhìn ra khuôn viên lỡ hẹn lâu rồi


TMP


Mâu thuẫn

Người tôi yêu có môi hờn quyến rũ
Nàng dịu dàng như mèo và say đắm hôn tôi
Nhưng hạnh phúc tôi thấy mình lo sợ
“Những nụ hôn kia sẽ tặng cho mọi người!?”


Người tôi yêu dáng hoa gầy trái mọng
Nàng dành trao cả cõi lòng cả hương sắc trà mi
Trong ngây ngất tôi thấy mình tê tái
“Những hiến dâng kia không chỉ cho một người!?”


 TMP


Mưa yêu

Đã lâu lắm mới có một ngày mưa trong suốt
Một ngày mưa như vắng đã lâu rồi
Anh yêu em
Yêu em
Yêu em
Yêu yêu em
Từng hạt mưa
Hạt mưa
Mưa mưa mưa
Ngút ngàn mưa

Mưa mưa mưa
Yêu em và yêu em
Lâu lâu lắm, ơi tháng năm,năm tháng,tháng năm
Một ngày mưa như vắng đã lâu rồi
Anh yêu em như mưa,như mưa
Hơn mưa mưa mưa
Mưa mưa mưa,anh yêu dấu ,yêu dấu,dấu yêu em

TMP

Mùa hạ rực rỡ

Có những năm mùa hạ rực rỡ
Những tiếng ve thúc giục trong lòng ta những đốm lửa
Của ngày chia tay
Lập lòe suốt đêm thâu
Bên bàn khuya đèn nhỏ
Những đôi mắt long lanh tình hy vọng
Em hiện thân những năm thơ ấu xưa
Màu áo trong trong ánh sáng mơ hồ
Ta liếc nhìn nhau mà tỏ tình trong câm lặng
Ngày em ca ngợi trái tim
Là linh cảm những mùa xuân trường cửu
Ta nhớ lại trong tận cùng kỷ niệm
Em đến đây vào mùa hạ chói chang tình rực rỡ
Buổi chiều chia tay ta về tắt mặt trời nhỏ
Và em về trong lòng ta thắp sáng bóng đêm sâu
Những điều ta ngỡ đã vô vọng
Khi tình yêu cướp đi
Những mầm xanh của suy tưởng trong ta
Em yêu dấu, đừng khóc nữa
Tình yêu có lần lữa nhưng một mùa hạ vẫn còn rực rỡ trong ta.

TMP

Ngẫu hứng buồn

Con bò sữa đang kêu trong đồng cỏ
Những đám mây cổ tích đang sà xuống nghe
Lá to nhỏ với gió
Rồi núng nẩy mắc cười
Hoa dại chán đất rồi
Thích bay lên trời chơi

Bên giòng suối nhỏ hai người châu mặt lại
Con nước trôi qua vương vương một nụ hôn tròn
Cuối trời xa khe the thẻ nghe gần
Tiếng thằng cu bắn súng bang bang
Cỏ êm như giường đám cưới
Con dế gáy đâu đây nghe buồn buồn tiếng vợ tiếng chồng
Con kiến chích một cái đau
Thấy nhớ vườn đào nhà em vừa mở

Chiều lại gần và đôi mắt xo ro
Những cái tý thôi nhảy lò cò
Bỏ về đâu để lại những đường vẽ cô đơn
Khi ném đi viên gạch làm cái
Trúng giữa tim yêu
Vỡ mộng buồn thiu…

TMP

 Ngày tôi yêu

Tôi yêu biết mấy
Ngày tôi yêu
Thời đêm đêm quán nhỏ nhánh lan gầy
Những vì sao âu yếm nhìn tôi yêu
Những ly tách thổn thức nhìn tôi yêu
Nhìn tôi yêu
Em nhìn tôi yêu
Em hiểu hết hay em còn nghi hoặc
Ngày tôi yêu
Ánh mắt buồn tôi yêu
Nụ môi buồn tôi yêu
Ngày tôi yêu
Tôi yêu bằng hoa mộng
Bằng thiên thần tội lỗi tôi yêu
Tôi yêu biết mấy
Ngày tôi yêu
Thời tươi đẹp những đêm chờ ánh sáng
Ngọn đèn vàng
Mắt ướt
Ánh pha lê
Thời đêm đêm em đẹp tựa thiên đường
Tựa bài thơ con gái làm tôi yêu
Tựa hoa lá bay bướm làm tôi yêu
Làm tôi yêu
Đau đớn làm tôi yêu
Cả dịu ngọt cay đắng làm tôi yêu
Cả hổ thẹn,tan vỡ làm tôi yêu
Ngày tôi yêu
Đã khép lại một ngày
Như bất ngờ một ngày tôi yêu
Ngôi quán nhỏ
Em ngồi buồn như khói
Tôi xa em theo khói xót xa buồn

TMP

Nguyện ước

Em đã mang đi
Dưới gốc cây bồ đề dĩ vãng
Một ngày thơ ấu rất xưa
Tôi đã kể
Sau khi đã mang cho em chiéc nhẫn buồn
Định mệnh an bài trên từng ngón tay thon

Em cũng đã mang theo
Trong một buổi sáng
Cả ngàn hoa lộng lẫy
Tôi thấy được sau hình bóng em
Và biết rằng tình si đã làm đui mù ý nghĩa
Không thấy được màu sắc yêu dấu em đã trao

Chiều nay tôi buồn với nguyện ước
Sẽ trở về bóng cây lạc loài xưa
Xin nói với em:
Những vòng ngũ sắc hạnh phúc
Hãy mang vào trái tim anh
Một buổi sáng bóng mây mù tan loãng…

TMP


Những buổi chiều vô hạn

Một phút lặng im tôi đã hoá kiếp quay về
Và một thiếu nữ ôm hôn tôi-một tình yêu bình dị
Tôi uống tình như sữa mẹ năm xưa

Buổi chiều đứng rất xa trên một giấc mơ
Buổi chiều một ngày hồn nhiên xế chiều
Buổi chiều bắt đầu của những gì tận thế
Em đến tự nhiên và tôi yêu tình yêu nguyên thuỷ
Buổi chiều như là câu tích cổ
Em cởi bỏ trần gian thoát y giữa thần tiên
Rồi nhè nhẹ tan biến trên môi
Trong tim tôi đang sầu tục lụy
Tình tôi đang bắt đầu đang tận cùng
Và tôi yêu từ buổi chiều-như những buổi chiều vô hạn

TMP


Buổi chiều còn lại

Một phút lặng im tôi đã hóa kiếp quay về
Và một thiếu nữ ôm hôn tôi – một tình yêu bình dị
Tôi uống tình như sữa mẹ năm xưa
Buổi chiều đứng rất xa trên một giấc mơ
Buổi chiều của một ngày của hoàng hôn buổi chiều
Buổi chiều bắt đầu của những gì đã hết
Em đến tự nhiên và tôi yêu tình yêu nguyên vẹn
Buổi chiều như là câu tích cổ
Em cởi bỏ trần gian thoát y giữa thần tiên
Rồi nhè nhẹ tan biến trên môi
Trong tim tôi đang sầu tục lụy
Tình tôi không bắt đầu, không tận cùng
Và tôi yêu từ buổi chiều
Như những buổi chiều còn lại.


TMP


Những ngày hạ vàng tươi

Những ngày hạ vàng tươi
Lóng lánh long lanh những âm trầm âm bổng
Rơi rơi
Chơi vơi
Những giọt cà phê, giọt cồn cay gầy
Mưa…
Phố xá như ngây
Hàng quán lăn trầm
Đây những ngày hạ vàng tươi
Hàng me ven đường ngã bóng
Ngã bóng như say
Đến bao giờ, say đến bao giờ?
Ngôi quán này ngã bóng chết tươi
Ngã bóng tương lai xuống mắt tôi
Ngã bóng hoàng hôn xuống nụ cười
Như hàng me ven đường ngã bóng
Ngã bóng đen thui
Trong những ngày hạ vàng tươi.

TMP

Nói với hư vô

Xa phố rồi
Xa căn nhà thân yêu
Cây đàn cũ
Thềm mưa hoa giấy vỡ
Bây giờ em sẽ về với hư vô
Xin nhớ nhắn giùm anh vài tiếng hát
Xin nhớ nhắc giùm anh vài năm tháng
Vị mưa chiều
Với vị nắng ban mai
Em hãy giữ giùm anh vài con phố
Quán trưa vàng
Con diều chết vô tư
Những ly bia nức nở nắng vĩa hè
Với chiếc bánh cô đơn ngày sinh nhật
Chiếc chong chóng tuổi thơ yên cánh ngủ
Em có về xin nói với hư vô
Vòng năm tháng xoay xoay vòng thương nhớ


TMP



Pha lê

Thuở vàng son, hoa, hương và ánh sáng
Anh đã để lại trong tâm hồn pha lê của em một nụ hôn màu hổ phách
Và từ khi tâm hồn chai thành sỏi đá
Thì sỏi đá giả vờ mơ mộng
Nên anh phải làm chàng Adam
Trở lại khu vườn xưa thiên đàng mà không biết nàng Eva có trở lại
Vì không biết chính giá trị tình yêu của mình
Anh cần hôn lại màu pha lê thuở ấy

TMP

Phố nhỏ hàng cây cao

Anh không quên
Phố nhỏ hàng cây cao
Hương quỳnh đêm, quán nhạc, ly rượu mùi
Góc vườn nhỏ mùi lan với mùi táo
Mùi sa-ry nũng nịu màu môi em

Anh không quên
Vị mưa quá êm đềm
Góc phố vắng
Hàng đêm đèn le lói
Chiếc xích lô quay về đường hoa sứ
Nơi em về
Phố nhỏ hàng cây cao

Anh không quên
Chiếc áo trắng tan trường
Những giấc mơ lãng mạn giảng đường mưa
Trang giấy trắng
Cành hoa hôn giấy trắng
Của vui buồn
Phố nhỏ hàng cây cao

Anh không quên
Giường ấm gối mền êm
Em cho anh nhiều đêm nhiều yêu dấu
Ly rượu mùi, mùi táo với mùi lan
Anh cho em cũng bằng trang giấy trắng
Của vui buồn
Phố nhỏ hàng cây cao

Anh không quên
Ngày cho hết êm đềm
Căn nhà nhỏ mùi hoa với mùi bướm
Mưa nửa đêm
Hai đứa ngồi bên cửa
Trông ra đường
Phố nhỏ hàng cây cao…

TMP

Phong  Lan

Tôi gửi cho Phong Lan nỗi buồn này
Như lời hẹn hư vô
Phong Lan dịu dàng , Phong Lan của tôi
Ngày tháng ấy gợn buồn lên tiếng hát
Với em
Dưới ánh đèn màu
Năm tháng bâng quơ
Đêm dài hụt hẫng
Cuộc đời lên hương rồi trôi tuột mõi mòn
Chiếc ly sứ trà
Con gấu nhồi bông
Mấy chiếc gối vương tóc hương nồng
Phong Lan dịu dàng, Phong Lan của tôi
Ngồi ở đó với thân hình nóng bỏng
Đôi mắt dài, vầng trán mê man
Tôi không hiểu sao mình đã nỡ
Cười lạnh lùng trước nước mắt xanh xao
Phong Lan buồn, Phong Lan rồi xa bóng
Ánh đèn mờ tôi khát gọi Phong Lan
Phong Lan dịu dàng, Phong Lan của tôi
Thân xác của trăm ngàn loài ong bướm
Nghiến ngấu như cuồng
Cào cấu mê điên
Mà tâm hồn còn xanh còn ngát
Rất trong lành hay khóc hay thương
Ngày tôi đến cũng ngây cũng dại
Cũng yêu đương mềm yếu với ghen tuông
Tay còn trắng chẳng mang nàng đi nỗi
Lòng nhỏ mọn rủa nguyền cùng nhục mạ

Tôi mới hiểu chỉ khi mình đã mất
Phong Lan dịu dàng, Phong Lan của tôi

Tôi gửi cho Phong Lan cuộc tình này
Vì hẹp lòng không giữ được Phong Lan
Mặc tôi khóc bây giờ em đã ngủ
Rất yên lành trong vĩnh cửu bao la
Để tôi lại với cuộc đời nhỏ mọn
Với mặt người như chó sói ngây thơ!

TMP


Quét

Những buổi chiều ra phố muộn
Tôi vẫn nghe tiếng quét
Tiếng quét nồng nàn
Của người phu đường

Trong sao mờ hoàng hôn
Trong dòng người ngũ sắc
Tôi nghe tiếng quét âm vang một bài ca
Tiềm ẩn
Tôi thấy đôi tay quét
Đang vẽ lên cả bài thơ
Không mặt chữ

Đêm về trước cây đàn
Tôi thấy người nghệ sĩ
Đã quét từ tâm hồn tôi
Những rác rưởi như chiều nay tôi đã thấy
Ở trên đường
Theo đôi tay một người không tên tuổi.

TMP

Sinh Nht

Thế nào rồi tôi biết em cũng đến
Vì người yêu rồi sẽ được người yêu

Buổi chiều hôm qua còn lại
Vì hôm nay nhắc lại hôm qua
Những điều tầm thường và cũng khó hiểu

Khi tình yêu còn nhỏ
Sau những năm tháng cưu mang lặng lẽ
Mới biết ngày sinh và hôn nhau
Tôi nâng niu nó trên tay
Và trong tim, mắt, môi nữa
Tự hứa mình sẽ nuôi dưỡng nó
Một ngày nào tình yêu lớn
Chúng sẽ nuôi dưỡng lại tôi
Đưa tôi về yên nghỉ
Hái một nụ cười yêu nhau

                                                                 
TMP

Tâm hồn

Người làm vườn nói chuyện với cỏ cây
Không chỉ là ngọn cỏ
Một buổi sáng em qua đó
Trong nắng nhạt người phu
Người làm vườn nhớ đến tình yêu
Khi ngọn cỏ ngoan ngoãn thu mình
Trong tâm hồn người phu trẻ
Nhận ra vẻ đẹp cuộc đời
Dưới chân em một buổi sáng

Người làm vườn đã ngủ với cỏ cây
Em hãy qua nhè nhẹ ngọn gió hè
Ô kìa,sao trên ngực trần người phu trẻ
Em nhận ra sắc đẹp của tình yêu
Người làm vườn đã tô điểm tâm hồn
Của ta
Trong khu vườn náo động

Anh không nhận ra màu áo của em
Khi tình yêu đã khát cả tâm hồn
Anh không nhận ra hương sắc của em
Đã ngủ trong hồn anh – im lặng…

TMP

Tặng vật

Người ngồi bên bờ giai điệu
Mắt mở nhìn trong giấc ngủ mộng mơ
Của mây,mưa và tinh tú
Ngắt những nốt đàn vung vãi những mùa xuân
Trời xanh vút vút lên là đôi cánh
Từ khung cửa mở hư ảo bóng hình xanh
Xuống đôi vai hồi tưởng
Ngước lên đôi môi bóng dáng của tình yêu
Trong khung cảnh cảnh sương mờ của đôi nến nhỏ
Như lột trần những dục vọng buồn tênh
Trong âm sắc của một bài tình ca
Trong run rẩy của tâm hồn khao khát

Ta đứng bên bờ giai điệu
Ngắm nhìn em trong trần trụi của tình yêu
Trong nguyên thuỷ của sắc đẹp trắng trong
Trong vỗ về của âm giai kỳ lạ
Từ đôi tay em đang lột tả dần
Từ da thịt đến tâm hồn sâu thẳm

Và trong giây phút trời cao và đất trời hoà hợp
Ta bắt kịp em trong sóng giai điệu cuồng lên
Trong đau đớn của hạnh phúc đợi chờ
Mặt trời rơi trên nhuỵ hoa nở
Nở căng mình trong hơi thở của tình yêu
Đang lịm dần lịm dần trong tuyệt đỉnh thăng hoa
Khi giai điệu say cùng hương sắc
Nhạc im đi vì nhạc đã tràn bờ
Khi ta uống của nhau ngàn âm điệu
Rơi rớt ra ngoài một giọt sương trong
Cho thế giới này một quà tặng cuộc đời

TMP

Thời  gian

Tôi vừa thấy chiếc tàu bay giấy
Bay bất ngờ qua gác nhỏ nhà tôi
Chỉ để lại một sững sờ hồi tưởng
Thuở thơ ấu và thời gian vô định

Đó là gốc me già cổ độ
Trong sương mờ vần vũ của thời gian
Đó là bãi cỏ mềm ngát tưởng
Của mịt mờ giòng ký ức đời tôi

Tôi thổn thức chạy ra ngoài khung cửa
Hôn thời gian gửi lại trái tim tôi
Những tình yêu, hy vọng, bất hạnh và ước mơ
Cho giây phút đã qua đời trở lại
Cho ai đó một mai sẽ sống lại
Một quãng đời tôi chưa đi hết hôm nay

TMP


 Dĩ Vãng

Qua những lần trở về nghe hư vô
Dĩ vãng là một giấc mơ mang đầy trong thời gian đánh mất
Bao nhiêu lần bao nhiêu
Ý niệm về thời gian chẳng bao giờ đi cùng với tư tưởng
Như nhốt chặt tình yêu trong cung cấm
Rồi thở than đời không có tình yêu

Một nụ cười buồn choàng qua tháng năm
Khung cửa mở qua trong kính vỡ
Bầu trời cũng biết nói
Và trăng sao rơi trong dòng lệ thầm

Tôi cùng tôi ngàn lần tôi hôm nay
Cùng tôi của ngàn xưa đã khóc ngang tủi mừng
Những chiếc lá cây những cầu ánh sáng
Những lối sương mù gác xép nâng đưa
Tình thương lẻ đưa trên ghế nguyện nhà thờ
Nụ hôn của đầu gối lướt mòn lời kinh
Người vẫn còn bao la tình tự mây gió
Tôi vẫn còn nhìn qua truyền thuyết của lời tình

Căn nhà ngã rẽ vũ trụ
Con ngõ hẹp lênh tênh của tình yêu
Mưa buổi chiều
Tình người liêu xiêu
Quán ngã bên hè.

TMP

Tiếng đàn

Những thanh âm rụng xuống
Như lá đầy sân
Những chiéc lá hôn mặt đất mơn trớn
Những nốt nhạc hôn môi tâm hồn
Nhà em
Những ngón tay chân chim chuyền trên cành nhạc
Nhà em
Anh hôn được đôi tay em trong gió
Nghe em đẹp như mơ
Những thanh âm như lá rụng mơ màng
Đầy hồn anh một tình yêu
Làm hồn anh đầy một hồn em

TMP
                                          

                   Xin trả hết!

Chuyện xảy ra
Từ những chiếc cầu vồng,cầu vồng
Một buổi chiều
Một buổi sớm
Một buổi trưa
Những vì sao lỡ thời
Những con trăng lỡ bước
Xin trả hết những gì
Xin trả hết
Trả điên tiết
Những nỗi buồn tha thiết
Muốn đập vỡ tan những mảnh vụn cầu vồng
Những chiếc áo mõng
Những cái ly trong
Những vĩa hè phố
Dấu môi son
Mi tím
Nét vai mềm
Xin trả hết những gì
Xin trả hết
Trả câm nín
Những chuyện tình khép kín
Chuyện trăng sao
Sặc sỡ bảy màu thơ
Chiếc cầu vồng cởi áo ngủ trong mơ
Những phập phồng quyến rủ
Những nôn nao
Cởi bỏ hết
Vứt hết
Xé rách hết
Mây tan tác
Bầu trời rách toát
Lệ trên mi
Lệ xuống
Trả cho ai?
Trả cho ai?
Trả hết
Trả tha thiết
Một buổi chiều tan vỡ cánh hoa tim…

TMP

Ý niệm

Đưa bàn tay trở lại với bàn tay
Tôi đưa tôi qua cuộc đời
Cuộc đời như một khung cửa
Phía nào là trong, phía nào là ngoài?
Tôi bơ vơ như một cánh bụi nhỏ
Với trăm năm làm một gã thơ ngây

Khi có nghĩa thế gian này là thế
Tôi đi đến những dòng sông mà học hỏi sự thủy chung
TÌm những vì sao mà đoán biết diệu kỳ
Rồi biết rơi những giọt nước mắt không ngăn cách hạnh phúc với buồn đau
Dù kỳ lạ thay những ảo tưởng mơ hồ
Vì tất cả không như nhau, tôi sẽ đến
Dù cay nghiệt, tầm thường, đêm, bão rớt
Tất cả đều như nhau khi mọi sự trong tôi
Khi nhận cho những được mất riêng tư
Không ai biết cười say hay đau khổ

Ai ngày xưa và hôm nay ấu trĩ
Tôi đứng bên đời kể lể tương tư
Có đi đến những ga sang miền đất tổ
Đến miền cao, về thung lũng cũng nghe toàn là đất
Đất nơi đây – con đường đến nhà tôi
Cũng ra đi
Ôi mãi mãi!
Tôi đứng tìm quanh và tất cả trong tôi
Và tôi thấy cả đất cũng đưa tôi về đó

TMP


Danh xưng

Để trấn áp lương tâm
Và đứng trước sự thật phũ phàng
Cũng như cần một danh xưng cho phù hợp với thời đại mới
Gã mỉm cười gằn và nghiêng mình rất lịch lãm
Một miếng xương cho con chó bị hất hủi bấy lâu
Thế là con chó cảm động lắm
Thế là gã hân hoan lắm
Chó vẫy đuôi mừng gã
Gã ban ơn vỗ đầu chó.
Thế rồi từ đó
Người dắt chó đi
Hay chó dẫn người đi
Không rõ
Chỉ thấy sợi dây có dài thêm một tí
Nhưng lâu lâu ngấm ngầm nắm đấm đe dọa
Tuy miệng cười nhân ái hơn
Tuy khiêm tốn lúc nào cũng nghiêng mình
Và con chó lâu lâu được cục xương
Cho vừa cái danh xưng.


TMP
                     
Thần Công Lý

Thần công lý nghiễm nhiên hiện cao vời
Rất vô tư bịt mắt bằng đồng tiền
Rất công bình cầm lấy cán cân
Cân mê mải quyền danh và tư lợi

Thần công lý nghiễm nhiên hiện nghiêm trang
Tay cầm dao giáng xuống kẻ nghèo hèn
Tay cầm đao trừng phạt bất cứ đâu
Nhưng không thể đâm thủng giấy đồng tiền

Thần công lý tay kia cầm bầu rượu
Mắt bịt bằng da thịt của gái bao
Tay kia ôm ruộng cày của dân oan
Miệng kêu gào: công bình và phục vụ

Thần công lý- lộn đầu người điều khiển
Những con người hơi giống với người thôi
Hai chân đứng mà tâm hồn bò bốn cẳng
Đầu ngẩng cao mà trí óc sát bùn tanh!


TMP

Còn tiếp...



Back To Top